Hành Trình Trưởng Thành – Từ Tấm Bằng Kỹ Sư Đến Những Kinh Nghiệm Đầu Đời

Tôi tốt nghiệp vào một ngày nắng đẹp giữa tháng 9. Trên tay là tấm bằng kỹ sư, trên môi là nụ cười tươi, nhưng trong lòng thì đầy trăn trở. Suốt 3 năm học, tôi luôn nghĩ chỉ cần học giỏi, tốt nghiệp là sẽ có việc tốt chờ sẵn. Nhưng không, đời không đơn giản như vậy.

Những tháng đầu sau tốt nghiệp là quãng thời gian bấp bênh nhất mà tôi từng trải qua. Tôi thức dậy mỗi sáng với một câu hỏi trong đầu: “Liệu hôm nay mình có cơ hội nào không?” Tôi nộp hàng chục CV, đi phỏng vấn, rồi chờ đợi. Có lúc tưởng chừng đã chạm được đến công việc mơ ước, nhưng phút cuối lại vuột mất. Mỗi lần như vậy, tôi lại thấy bản thân nhỏ bé giữa xã hội rộng lớn này.

Phải mất gần hai tháng, tôi mới nhận được một lời mời làm việc – vào ngày hội việc làm mà nhà trường tổ chức, tôi đã nhìn thấy cơ hội của mình ở Nam Phú Thái, chính tại nơi này. Tôi biết, đây là nơi mà bản thân bắt đầu.

Những ngày đầu đi làm là một cú sốc. Từ một sinh viên quen với bài vở, tôi phải làm quen với máy móc, công cụ, những công nghệ mới, những quy trình, quy chuẩn khi phải thi công lắp đặt một kho lạnh, những lần gặp sự cố khó phải xử lý đến tận đêm, báo cáo, họp hành, và cả những mâu thuẫn ngầm nơi công sở. Tôi từng nghĩ đến việc bỏ cuộc. Có đêm về nhà, tôi nằm vật ra giường, đầu trống rỗng, chỉ muốn buông xuôi.

Nhưng rồi tôi học được cách lắng nghe. Học hỏi từ những đồng nghiệp đi trước, quan sát, đặt câu hỏi. Thật may mắn khi tôi gặp được những đồng nghiệp tuyệt vời,họ luôn sẵn sàng chỉ bảo tận tình, giúp đỡ khi tôi gặp khó khăn, đây không chỉ là đồng nghiệp mà đối với tôi đây là những người bạn, những người anh em cùng tôi vượt qua những khó khăn thử thách. Tôi dần hiểu rằng, đi làm không chỉ là thể hiện kiến thức, mà còn là kỹ năng thích nghi và học hỏi không ngừng. Từng chút một, tôi tiến bộ. Tôi biết cách sử dụng các công cụ, máy móc thành thạo, xử lý các sự cố, lắp đặt một kho lạnh hoàn chỉnh. Chính Nam Phú Thái đã tạo ra môi trường làm việc tuyệt vời và trao cho tôi cơ hội để không ngừng nâng cao và hoàn thiện bản thân.

 

.

Thời gian dần trôi, tôi không còn là “lính mới” rụt rè như ngày nào. Tôi được giao phụ trách một phần công việc lớn hơn. Lần đầu tiên tôi cảm nhận được niềm vui khi đóng góp thực sự vào một dự án thành công. Cũng từ đó, tôi bắt đầu có những kinh nghiệm đầu tiên – kinh nghiệm làm việc nhóm, giải quyết vấn đề, và quan trọng nhất là kinh nghiệm hiểu chính mình.

Giờ đây, khi nhìn lại chặng đường đã qua, tôi không dám nói mình đã “thành công”, nhưng chắc chắn tôi đã “trưởng thành”. Trưởng thành không đến từ những cột mốc rực rỡ, mà từ những ngày âm thầm nỗ lực, từ những lần ngã rồi tự đứng dậy.

Và tôi tin – hành trình phía trước vẫn còn rất dài, nhưng tôi đã sẵn sàng để đi tiếp.